Thứ Ba, 23 tháng 10, 2012

Gái bướng gái yêu





Dạo này con gái bướng quá cơ, hay hờn dỗi. Cứ dỗi là bảo " CON KHÔNG YÊU MẸ NỮA, TỐI CON KHÔNG NGỦ VỚI MẸ, CON NGỦ VỚI BA, BA ĐỌC TRUYỆN CHO CON NGHE HAY HƠN". Ây thế mà tối đến toàn bắt mẹ đọc vì ba đọc đc vài chữ là ba gật gù, volume giảm dần và có khi còn đánh rơi sách ấy chứ . Mẹ thì đọc diễn cảm hơn nên nàng thích.

Đúng là con gái, rất thích làm công chúa, suốt ngày mẹ ơi lấy khăn công chúa cho con ( cái khăn voan của mẹ ) rồi lấy vương miện mua hôm trung thu đeo lên, chạy khắp nhà, khoe khắp nhà và MẸ ƠI MẸ CHỤP ẢNH CHO CON ĐI.


Con gái rất thích hoa nữa, cái này chắc giống mẹ, hehe, thấy hoa là cứ xúm xuýt vào bảo mẹ chụp ảnh cho con đi. Hôm sinh nhật mẹ, đi làm về thấy ba và KHoai đứng ở cửa, Khoai ôm bó hoa bảo mẹ ơi con tặng mẹ . Ba bảo nói thế nào nữa nhỉ? Khoai bảo mẹ ơi con tặng mẹ nhân sinh nhật mẹ . Ba bảo hoa do con gái tự chọn đấy. hihi. yêu hai ba con thế. Bằng chứng yêu hoa của con là chỉ với 1 lọ hoa của mẹ, con tạo dáng để mẹ chụp được một loạt ảnh này này, moa moa




























Có một tiến bộ vượt bậc mà mẹ nhận thấy rõ từ khi con đi học tới giờ là mạnh dạn hơn nhiều. ví như vụ con đi múa hôm khai giảng và hát ở đêm hội trung thu ở trường. Con rất tự tin và múa đúng động tác. Thế mà từ đầu mẹ cứ "đánh giá thấp" con gái mẹ, xin lỗi con nhé. Khả năng tô màu và vẽ vời của con cung có tí thẩm mỹ hơn, nói chung với mẹ thì thấy con như thế là rất ok rồi í, he he. Hôm nào đi học về mà có giấy vẽ trong túi là thế nào cũng chạy ào ra khoe, " MẸ ƠI HÔM NAY CON CÓ GIẤY VẼ ĐẤY, Ở TRONG BA LÔ CON Í, CÔN LẤY RA TẶNG MẸ NHÉ". Cũng gần đc chục tác phẩm rồi đấy, nhưng mà mẹ chụp chưa đủ. Sẽ chụp lại và lưu lại cho con sau này nhìn lại tuổi thơ gái nhé
Tựa tranh: NGÔI NHÀ HẠNH PHÚC số 1


Số 2



Bức: HOA TẶNG MẸ


Tranh tô màu:


HUm nào chụp nốt rồi update thêm nữa.

Con gái lớn rồi nên khoản ăn nói cũng người lớn hơn. Nhớ có đợt cty Ba có đợt thanh tra chính phủ vào, ba phải ở lại tìm hồ sơ giấy tờ phục vụ đoàn nên toàn 9h hoặc 10h tối mới về. Ở nhà con gái cứ đi ra đi vào hỏi Mẹ ơi sao ba lâu về thế? Ba ăn cơm chưa mẹ? Ba chưa về đọc truyện cho con nghe hả mẹ? Khi Ba về tới nhà mà nàng chưa ngủ thì sẽ chạy ào ra đón rồi líu lo:
Ba  ơi ba đi làm muộn ở công ty thế ba ăn cơm chưa?
Ba ơi sao dạo này ba hay ăn cơm ở công ty thế? Ba phải ăn cơm ở nhà chứ.


Sáng đưa nàng đi học thì là những giây phút chuyện trò của hai mẹ con. Có hôm nàng bảo:
- Mẹ ơi con thấy đằng trước có hai xem màu trắng giống xe mẹ, có 1 xe giống xe Ba. Mẹ ơi khi nào con lớn mẹ mua cho con xe như thế nhé.
Mẹ bảo khi nào con lớn thì ba mẹ già rồi, khi ấy con tự mua xe được. Mà muốn có xe đẹp thì con phải ngoan, nghe lời ba mẹ từ bây giờ. Rồi con học giỏi, con học đại học xong đi làm, khi đó con sẽ được đi nhiều nơi mà con muốn.
Nàng trả lời: Vâng, con sẽ ngoan, nghe lời ba mẹ, yêu thương em Tôm. Lớn lên con làm giảng viên ( nghề mẹ thích và nói với con nên con nhớ ). Con sẽ mua xe máy xong đưa ba mẹ, bác Bích em TÔm đi chơi nhé.
Mẹ bảo ôi xe máy đi làm sao được cả nhà. Thế thì con phải mua ô tô.
Vâng thế con sẽ mua ô tô, mua ô tô cho ba Trình lái đưa cả nhà đi chơi. À mẹ ơi hay là đi máy bay mẹ nhờ, đi máy bay là phải ra sân bay xong lên máy bay í. Đi máy bay thích lắm......
Mẹ cũng mong con gái sau này sẽ tự lập, có một công việc con yêu thích và được đi nhiều nơi hơn mẹ bây giờ, con yêu nhé.



Hôm khác thì lại bảo thế này: Mẹ ơi khi nào con lớn con đi làm con có tiền con cho vào ví rồi mẹ mua gì thì mua nhé. Rồi con yêu mẹ con ngồi vào lòng mẹ nhé.
Hoặc:  Mẹ ơi bà nội là của ba, bà ngoại là của mẹ, bà ngoại đẻ ra mẹ, mẹ ơi con thích yêu bà.
Cứ nghĩ gì hoặc nhìn thấy cái gì là nói cái đấy, lắm khi câu trước câu sau chả liên quan gì đến nhau cả. Thấy người ta đi đường láu xe bằng 1 tay  cũng mách mẹ: Mẹ ơi con thấy chú kia đi đường bỏ 1 tay ra, nguy hiểm đấy mẹ nhờ, chú kia cứ bỏ 1 tay ra thôi í. Ôi dồi gọi là khồn còn thiếu chuyện gì nữa.
Có hôm đi làm về tới nhà nàng chạy ùa ra bảo: A Mẹ về, con chào mẹ, sao hôm nay mẹ không đón con sớm, sao mẹ không về đón con sớm. Mẹ ơi hôm nay ở lớp con nhớ mẹ lắm í, con nhớ mẹ. Con yêu mẹ. Làm gì có liều thuốc tinh thần nào hơn thế nữa nhỉ


Tự dưng có hôm "hâm dở" lại bảo: Mẹ ơi khi nào con lớn con lấy chồng bụng con to thế này này( tay chỉ vào bụng minh họa ) rồi con đẻ em bé giống mẹ nhé. Yêu quá cơ ( vừa vuốt má em Tôm vừa nói, ặc ặc )

Hoặc khi nhìn thấy ba bôi dầu dừa vào tóc cho mẹ, thì bạn ấy ước thế này: mẹ ơi sau này con lớn con lấy em Tôm, con làm vợ em Tôm làm chồng, chồng bôi đầu cho vợ. Chết với ước muốn ngô nghê của con tôi quá cơ


Ở nhà thì bạn đanh đá, chứ ở lớp chắc là cũng ngoan. Bạn thường kể về các bạn ở lớp. Đặc biệt rất hay phê bình hai bạn Phúc Thanh và bạn Long thế này: Mẹ ơi bạn Phúc Thanh và bạn Long hay nói bậy, hay nói mày. Còn hay đánh các bạn nữa. Có hôm bạn ấy ném đò vào mặt con mẹ ạ. Thế là bạn Công Thắng " Hiệu trưởng " ra đánh lại các bạn. Bạn Công thắng hay đánh bạn nào hư í mẹ. Mẹ mới giải thích là bạn Thắng làm lớp trưởng thôi con ạ, ở lớp gọi là Lớp trưởng nhé. Bạn bảo còn bạn Sinh THảo của con làm Lớp trưởng nữa, bạn Hoa trúc cũng làm lớp trưởng. Con thì không làm lớp trưởng mẹ ạ. Đúng là con gái ngố, lớp gì mà lắm lớp trưởng thế . Mẹ bảo uh mẹ chẳng cần con làm lớp trưởng, mẹ chỉ cần con là một em bé ngoan thôi.



Ah còn cái vụ con muốn lấy bạn HÙng nữa. Hỏi tại sao thì bảo bạn Hùng đẹp trai mẹ ạ. Trước đây là con lấy bạn Gia Bảo, Gia Bảo là của con. Giờ Gia Bảo xuống lớp lớn học nên chuyển phỏm sang bạn Hùng. Có hôm còn bảo mẹ ơi con cho bạn Sinh Thảo bạn Gia Bảo mẹ ạ, cho Sinh Thảo cưới Gia Bảo còn con cưới bạn Hùng. À nhưng mà bạn Hủng bảo không cưới đâu. Ặc ặc, mẹ bảo thế k cưới chỉ yêu thôi à thì cười bẽn lẽn

Chuyện cuối cùng nhớ ra là chuyện bắn lỗ tai. Ghớm bắn lần này là lần thứ 3 rồi mà k biết có được không. Chiều nào về cũng mẹ ơi bạn Hoa Trúc bảo cho con lỗ tai của bạn ấy, bạn ấy mua lỗ tai mới. Mẹ bảo k p lỗ tai, mà là bạn ấy cho con hoa tai thôi, lỗ tai cho sao được. Gật gù được lúc ấy sau lại khoe mẹ ơi Hoa Trúc cho con lỗ tai cũ của bạn ấy, pó tay lun

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét